Hợp âm Hồn quê Điện Bàn
Hồn quê Điện Bàn
Ngâm thơ: Ngó lên Hòn Kẽm, Đá Dừng
Bởi thương cha nhớ mẹ quá chừng … lắm bạn ơi
1. Quê
nhàiiiii Điện Bàn tôi
thương
Êm
đềmiiii một dòng nước
trongii
Bến
sôngiii Thu Bồn bãi
dâuiiiii xanh rờn
Áo
nâuiiiii
điiiiiiiiii về ngẩn
ngơiiiii
Quê
nhàiiiii nơi ấy tuổi
thơiiiiii
Mớ rau lang
luộciiiii mớ kho cá
tràuiiiii
Quê
tôiiiiiiiii đồng lúa dãi
dầuiiiii
Chân
trầniiiii áo bạc nhuộm
nâuiiiii
Quê
tôiiiiiiiii người sống nghĩa
tìnhiiiii
Có chi nói
vậyiiiiii thiệt thà đơn
sơiiiiiiii
Quê
tôiiiiiiiii rặng núi xa
mờiiiiii
Hương
đồngiii cá cuội chiều
mưaiiii
Tha
phương giọng nói giữ
gìniiiiiii
Tiếng ai thắm
đượmi hồn quê Điện
Bàniiiii
Đọc thơ: Sông Thu, Cầu Mống ai về
Nhớ cha nhớ mẹ ruột đau chín chiều
2. Quê
nhàiiiii một đời tôi
thương
Nhớ
đàniiiii chiền chiện chao
nghiêng
Nhớ
câyiiiiii khế ngọt lũy
treiiiiiii sau vườn
Ấm
êmiiiiii
ngôiiiii nhà tuổi
thơiiiiii
Nhớ
vềiiiiiiii Chợ Quán Điện
Aniiiiiiii
Thương cô bán
rượuiiii sang năm lấy
chồngi
Thương
chaiiiiii ngậm thuốc đi
càyiiiiii
Áo
bạciiiiii bám đầy cỏ
mayiiii
Cha
coniiiiii một chuyến xe
thồiiiiii
Kéo lê phố
chợiiiiii bụi mờ
gióiiiiiii mưa
Thương
chaiiiiii nằm dưới chân
gòiiiiiiii
Ru
ngườiii câu hò vọng
phuiiiii
Sông
Thu,iiii Cầu Mống ai
vềiiiiiiii
Nhớ cha nhớ
mẹiiiiii ruột đau chín
chiềuii
Bởi thương cha nhớ mẹ quá chừng … lắm bạn ơi
1. Quê


Êm


Bến


Áo



Quê


Mớ rau lang


Quê


Chân


Quê


Có chi nói


Quê


Hương


Tha


Tiếng ai thắm


Đọc thơ: Sông Thu, Cầu Mống ai về
Nhớ cha nhớ mẹ ruột đau chín chiều
2. Quê


Nhớ


Nhớ


Ấm



Nhớ


Thương cô bán


Thương


Áo


Cha


Kéo lê phố


Thương


Ru


Sông


Nhớ cha nhớ

