Mộtiiiiix mình bước thậtiiiiix chậm Trêniiiix con đường lá bayiiiiiix Lòngiiix chợt thấy thậtiiiiix buồn Tiếciiiiix thương choiiiiiix tình taiiiiiiiiixx
Đườngx phố vắng chợt ngheiiix xa xôi Đườngx phố vắng chỉ taiiiiiiiiix đơn côi
Nhớ một người,ix người khôngix nhớ taiiiiiiiiix
Chờiiiiix đêm qua để mâyiiiix xanh lên Chờiiiiix đêm qua để mưaiiiix thôi rơi
Nhưng sao lòngiiiix vẫn ngheiiix thật buồniiix
ĐK:
Ngồi bên hiêniiiix mong mặt trời lêniiiiiiix
Chờ tia nắngiiix sáng nơi chân trờiiiiiiix
Mà dường nhưiiiiix mặt trời đã tắtiiiiiiix từ lâu rồiiiiiiiiix
Đến bây giờiiiiiiix lòng chợt nhận raiiiiiiiiix
Cuộc sống nàyiiiiiix chẳng thể thiếu emiiiiiixx
Bước một mìnhiiix buồn hắt hiuiiiiiiix như gió chiềuiix
Có lẽ vìiiiiiiiiiixx chẳng thể cho emiiiiiix
Cuộc sống nhưiiiiix em hằng ước mongix
Xa em rồiiiiiiiiix mãi mãi khôngix quên được emiiiiiixx