Nỗi nhớ hóa băng
Đêmiiix nay cô đơn chỉ một
mìnhiiix tôi đây
Với căn
phòngx trống
nhữngx suy tư ùa
vềiiiiiiiix
Người tôi
yêuiiiiiix giờ đang ở đâu đang khóc
hayiiiiiix đang cười
Có khi
nàoiiiiix trong phút
giâyiiiiix chợt nghĩ đến
tôiiiiiiiiix
Nhớ anh
lắmiiiiix nhớ rất
nhiềuiix
Chỉ mong
rằngiiiix ta có
thểiiiiiix được gặp lại
nhauiiix
Đến khi
mơiiiiiix cũng thấy
anhiiiiix ở đây
Người đã
đi,iiiiiiiix đi
sâuiiiiiix vào tâm trí
emiiiiiixx
ĐK:
Nỗi
nhớiiiiix đã hoá thành băng đến khi
nàoiiiiix mới được tan
Nỗi đau
nàyiiiiiix có
aiiiiiiiiiix hiểu thấu
chăngix
Vầng
trăngiix vẫn cứ ở đây chỉ có
anhiiiiix không ở đây
Giờ tiếng
mưaiiiix nói
thayiiiix cho cả tiếng
lòngiiiix