Hợp âm Trăng già
Trăng già
1. Trăng bao nhiêu
tuổiiiiii á, ới a trăng
giàiiiiiii
Mà sao ta
thấyiiii ý anh ới a ta
già,iiiiii ta già như
trăngii
Ta già như
trăng,i ta già như
emiiiiii
Hỡi em trăng
già,iiiiii em
vẫniiiiii sáng
êmiiiiii
Trăng ơi, trăng
ởiiiiiiiiii à ơ trăng ở một
mìnhiii
Thì ta cũng
sốngiii ới a, ới a một
mìnhiii một mình như
trăngii
Một mình như trăng, cô quạnh như
emiiiiii
Hỡi em trăng
tình,iiii em
sángiii lung
linhiiiiii
ĐK1:
Đá bao nhiêu
tuổiiiiii anh anh, ới anh đá
mòniiii
Mà sao ta
thấyiiii ý anh, ới a đá
buồn,ii đá long lanh
buồniii
Đá buồn như
ta,iiiiiiii đá buồn sâu
xaiiiiiiii
Đá ơi, tuy
buồn,ii đá
vẫniiiiii nguy
ngaiiiii
Đá, trăng bao
tuổiiiiii y ý, đá, trăng mới già
Mà sao ta
thấyiiii ới a trăng
tà,iiiiiiii cũng như đá
giàiiiiiii
Vẫn còn đương
tơ,iiiiiiii vẫn còn trơ
trơiiiiiii
Giữa nơi ta
bàiiiiiiii hay đối với
taiiiiiiiii
2. Trăng ơi, im
lặngiiii à a ới a suốt
đờiiiiiiii
Mà sao ta
cứiiiiiiii í a ới a đứng
ngồi,iii đứng ngồi không
yêniiiiii
Suốt đời lăn
quanh, suốt đời lang
thangi
Hát ca êm
đềmiiii hay hát vang
vangiii
Trăng ơi, sống
cảiiiiiiii anh anh sống cả muôn
đờiiiiiiii
Còn ta sống
chếtiiii í a ới a không
ngoàiii chẳng ngoài trăm
nămiiii
Không ngoài trăm năm, nên phải lênh
đênhiii
Hát ca một
mìnhiii thay
tiếngiii đá,
trăngii
ĐK2:
Kiếp xưa cây
ởiiiiiiiiii ờ ơ ới anh dưới
rừngiiii
Hoả sơn đi
xuốngi í a ới a đốt
từngiiii núi non cây
rừngiiii
Cây còn tươi
xanhiii hay già trăm
nămiiii
Hoá sinh ra
thànhi tảng
đáiiiiiiii im
lìmiiiiiii
Đá, trăng không
tuổiiiiii y ý đá, trăng ít lời
Dù ta sống
chếtiiii ới anh cũng
gợiiiiiiii tiếng ca cho
đờiiiiiiii
Đá nằm nghe
taiiiiiiiii hát vọng trăng
caoiiiiii
Hát trong kiếp
nàyiiiiii hay hát trong kiếp
saụiiiiii


Mà sao ta



Ta già như


Hỡi em trăng



Trăng ơi, trăng


Thì ta cũng



Một mình như trăng, cô quạnh như

Hỡi em trăng



ĐK1:
Đá bao nhiêu


Mà sao ta



Đá buồn như


Đá ơi, tuy



Đá, trăng bao

Mà sao ta



Vẫn còn đương


Giữa nơi ta


2. Trăng ơi, im


Mà sao ta



Suốt đời lăn


Hát ca êm


Trăng ơi, sống


Còn ta sống



Không ngoài trăm năm, nên phải lênh

Hát ca một



ĐK2:
Kiếp xưa cây


Hoả sơn đi



Cây còn tươi


Hoá sinh ra



Đá, trăng không

Dù ta sống



Đá nằm nghe


Hát trong kiếp

