Hợp âm Xuân hạ thu đông rồi lại xuân
Xuân hạ thu đông rồi lại xuân
1.
Chồiiiii lá màu
xanhiii mướt, mùa
xuâniii đến bên em
ngồiiiii
Lòngiii hát thầm
kheiiiiii khẽ
đợiiiiiiii chờ tinh yêu đến
nơiiiiiiii
Ngàyiii cuối mùa
xuâniii đến lòng
vẫniiiiii ngát xanh màu
trờiiiiiii
Còn
đầyiiiiii nhớ
thương em cất nên
lờiiiiiiiii
Ngàyiii nắng vàng
ấmiiiiii áp, mùa
xuâniii đã đi qua
rồiiiiiiiii
Hạiiiiiii đến cùng mây
trắngii mà
saoiiiiii anh chưa đến
nơiiiiiiii
Bàiiiiiiii hát dần
xaiiiiiiii vắng mà
emiiiiii vẫn chưa quên
lờiiiiiiiii
Một
ngườiii bấy
lâuiiiiiii em vẫn mong
đợiiiiiiii
ĐK1:
Mongii ngày mai
lêniiiiiii từng cơn
gióiiiiiii sẽ mang anh
vềiiiiiiii bên đời
Mongii một lời
yêuiiiiii với
tôiiiiiiiii
Mongii được gần
anhiiiii nghe anh
nóiiiiiiii những câu yêu
thương không lời
Chỉ
cầniiiiii có
anhiiiii trong
đờiiiiiiii
2.
Ngoàii phố mùa
thuiiiiii đến từng
chiếcii lá xanh úa
màuiiii
Gọiiiiiii những bình
yêniiiiii đến đợi
ngàyiii mai anh đến
nơiiiiiiii
Lòngiii vẫn còn
leiiiiiiiii lói một
chútiiii nắng nơi cuối
trờiiiiiii
Chờ
ngườiii nắng
phaiiiii đã bao nhiêu
mùaiiii
Màuiiii trắng nào
xaiiiiiiii vắng đã
vâyiiiiii lấy em ướt
lạnhiiii
Lặngiii lẽ mình
emiiiiii hát ngập
ngừng trôi theo bước
châniii
Lờiiiiiiii hát dần
thưaiiii vắng nhịp
timiiiiii bỗng như thinh
lặngiiii
Chờ
ngườiii đến
khiiiiiiii đông
tàniiiiii
ĐK2:
Mongii một ngày
maiiiiii còn được
sốngiii với những yêu
thương không lời
Không cần lời
yêuiiiiii với
tôiiiiiiiii
Mongii người bình
yên,iiii người hãy
hátiiiiii khúc ca yêu
thương riêng mình
Chỉ
lặngiiii lẽ
thôiiiiii em dõi theo
ngườiii












Còn















Một



ĐK1:











Chỉ



2.












Chờ















Chờ



ĐK2:











Chỉ


