KHOÁ NHẠC
Khoá nhạc là một hình vẽ nằm ở đầu mỗi khuông nhạc. Khoá nhạc giúp ta nhận ra tên các âm (tên nốt nhạc) trên khuông nhạc.
Có nhiều loại khoá nhạc nhưng thường dùng nhất là khoá Son và khoá Pha. Những ca khúc thanh nhạc (bài hát) thường chỉ dùng khoá Son.
Khoá Son có miệng khoá mở từ dòng 2. Tên nốt nhạc nằm ở dòng 2 là nốt Son. Từ nốt Son ta tính được các nốt khác trên khuông.
Khoá Son
........................Nốt Son
Khoá Fa:
................................Nốt Fa
Nốt nhạc ở dòng 4 là nốt Fa. Từ nốt Fa ta tính được các nốt khác trên khuông.
TÊN NỐT NHẠC
Để ghi lại độ cao thấp của âm thanh người ta dùng 7 âm, thứ tự từ thấp đến cao là:
Đô - Rê - Mi - Pha -Son - La - Si
Viết tắt : Đô (C); Rê (D); Mi (E); Pha (F); Son (G); La (A); Si (B)
7 âm cơ bản được sắp xếp trên khuông nhạc như sau:
HÌNH NỐT NHẠC
Để phân biệt độ ngân dài ngắn của âm thanh người ta dùng một số hình nốt nhạc:
Có 7 loại hình nốt nhạc sau:
Hình nốt tròn ngân dài gấp đôi hình nốt trắng
Hình nốt trắng ngân dài gấp đôi hình nốt đen
Hình nốt đen ngân dài gấp đôi hình nốt móc đơn
Hình nốt móc đơn ngân dài gấp đôi hình nốt móc kép...
kính mong mọi người hương dẫn giải thích dùm vì mình chưa nghĩ ra được!
Ý bạn hỏi là bản nhạc không có dấu "hóa" [ tức C hoặc Am], mà bạn đổi ton B???
Đổi như vậy là đổi ton "thứ dữ", còn gọi là hòa âm nghịch...Ton B vẫn là ton B, tức B + D thăng + F thăng...Chẳng có gì sai khác cả,.
Trên nguyên tắc, người ta có thể đổi bất cứ ton gì [ ton tầm bậy cũng được, nhạc mà...]. nhưng người nghe có chấp nhận hay không là chuyện khác. Vì vậy mới có môn học hòa âm...
Bây giờ, bạn bấm 3 nốt Si, Re, Fa cũng vẫn là ton có tên Si, nhưng không phải là ton Si trưởng [B], mà là ton "Si thứ quãng năm giảm"...
Bạn kiếm các bài ton C, rồi thu thập xem coi...người ta đổi những ton gỉ...Rồi sau nầy sẽ bắt chước theo.
Quãng là "đếm" xem có bao nhiêu "tên" nốt . Tất nhiên , ta phải có 1 tên "chánh".
Lấy ví dụ , bản nhạc đó là ton La thứ Am . Vậy ta có tên "chánh" là La (A) .
Hai nốt La "giống" nhau , tức đàn có 1 chỗ , ...thì gọi hai nốt đó ...cách nhau một quãng 1 . Nhưng nếu 2 nốt La và Lá ( A1 và A2 ) ...thì hai nốt nầy ...cách nhau một quãng 8 ( còn gọi là 1 ốc-tau) .
Xòe bàn tay 5 ngón ra và bắt đầu từ ngón cái ...gọi là tên nốt La , đếm 1 , rồi tiếp ...đếm Si ( ngón trỏ) , đếm Đô ( ngón giữa) v.v...cho tới nốt Lá ,,,sẽ là 8 tên nốt . Vậy , hai nốt La và Lá ...cách nhau 1 quãng 8 .
Như vậy , khi nói quãng 3 ...thì ta phải hiểu là "có" 3 tên nốt ...nếu đếm từ nốt bắt đấu đến ....nốt sau .
-- Ta có nốt La là chánh ( chủ âm ) . Đó là Q.1 .
-- Tìm nốt Q.3 ? Ta xòe bàn tay đếm 3 tên nốt , tức La , Si , Đô. Vậy nốt Đô là nốt Q.3 .
-- Tìm nốt Q.5 ? Ta xòe bàn tay mà đếm 5 tên nốt , tức La Si Đô Re Mi . Vậy nốt Mi là nốt Q.5 .
Đoạn trích:
Quãng tăng là ...ngay "tên" nốt đó ....được "đẩy" lên 1 ngăn ( 1 phím đàn) .
Ví dụ , nốt Q.5 tăng ...của nốt La chánh ...sẽ là nốt Mi "tăng" . Mi tăng tương đương nốt Fa , nhưng ta "phải" gọi là Mi "tăng" , chứ không được gọi là Fa ( mặc dù vẫn đàn có 1 chỗ đó ) . Vì sao ? Vì nếu gọi là Fa ...thì sẽ là Q.6 .